Có duyên Tôi đến thăm Hà Nội vào ngày thu Tháng 8, cái nắng vàng ươm và cơn mưa chưa đến đã đi đã để lại trong tôi nhiều cảm xúc. Mùa nào cũng thế, tháng nào cũng vậy, luôn mang lại cho người ta những cảm xúc khó tả. Cái khoảnh khắc giao mùa này luôn chứa đựng những điều thầm kín tuy riêng tư nhưng chẳng phải của riêng ai. Đến thăm gia đình một người Bạn tại Hà Nội mới thấy hết sự ân cần và nhiệt tình đón khách rất riêng của xứ Bắc
Xong mọi công việc vòng vèo phố cổ Hà Nội. Những con phố xưa ngõ xưa với lô xô nhà cổ bé xíu, mái ngói rêu phong thâm trầm nép mình dưới những tán bàng lòe xòe tỏa bóng. Nỗi nhớ mùa thu trong tôi, một người Thành phố mang tên Bác đang ở giữa Hà thành, đang may mắn tận hưởng vẻ quyến rũ của sắc thu Hà Nội. Phải nói nhạc sĩ Trịnh Công Sơn tả cốm rất hay: “Mùa cốm xanh về thơm bàn tay nhỏ. Cốm sữa vỉa hè thơm bước chân qua”.
Chiều nay, lang thang trên những con phố nồng nàn mùa thu để tìm về một thời chưa xa, Chùa Một Cột vẫn nghiêng nghiêng trong bóng nắng chiều tà. Trời thu Hà Nội thật ngọt ngào và con người Hà Nội nhiệt tình đón chân người lữ khách………